Trung Quốc, một quốc gia rộng lớn và đa dạng về văn hóa, luôn khiến du khách tò mò về số lượng dân tộc sinh sống tại đây. Vậy Trung Quốc Có Bao Nhiêu Dân Tộc? Câu trả lời là 56 dân tộc, tạo nên bức tranh văn hóa đầy màu sắc cho đất nước tỷ dân. Bài viết này sẽ cùng bạn khám phá sự đa dạng này, tìm hiểu về các chính sách dân tộc của Trung Quốc và những nỗ lực của chính phủ trong việc xây dựng một quốc gia thống nhất.
56 dân tộc Trung Quốc: Bức tranh đa sắc màu
56 dân tộc Trung Quốc bao gồm: Hán, Mãn, Triều Tiên, Hách Triết, Mông Cổ, Đất Hán Nhĩ, Ha Ni, Thái, Ly Su, Ngõa, La Hủ, Nạp Tây, Cảnh Pha, Ngọc Luân Xuân, Hồi, Đông Hương, Thổ, Tát Lạp, Bảo An, Dư Cổ, Duy Ngô Nhĩ, Ca Dách, Kan Kát, Tích Bá, Tát Cát, U Dư Bách, Nga, Tác Ta, Tạng, Môn Ba, Lạc Ba, Khương, Di, Bạch, Bố Lãng, A Xương, Phổ Mễ, Nộ, Đức Long, Đức Ngang, Cơ Nặc, Miêu, Bố Y, Đồng, Thủy, Kì Lao, Choang, Dao, Mạc Lao, Mao Nam, Kinh, Thổ Gia, Lê, Xa, Cao Sơn, và Ngọc Ấn Khắc.
Trong đó, dân tộc Hán chiếm đa số với 91,6% dân số. Các dân tộc thiểu số còn lại chiếm khoảng 8,3% nhưng lại phân bố trên diện tích rất rộng, chiếm tới 60% lãnh thổ, trải dài trên khắp các tỉnh, khu tự trị và thành phố trực thuộc Trung ương.
Sự phân bố dân cư và giao thoa văn hóa
Dân cư các dân tộc thiểu số Trung Quốc phân bố vừa tập trung vừa phân tán, thể hiện qua việc sống xen kẽ với người Hán hoặc tập hợp thành các cộng đồng nhỏ. Sự đan xen này là kết quả của quá trình giao lưu, di chuyển giữa các nhóm dân tộc trong lịch sử hình thành và phát triển đất nước. Các dân tộc thiểu số chủ yếu sinh sống ở các tỉnh và khu tự trị như: Nội Mông, Tân Cương (Duy Ngô Nhĩ), Ninh Hạ (Hồi), Quảng Tây (Choang), Tây Tạng, Vân Nam, Quý Châu, Thanh Hải, Tứ Xuyên, Cam Túc, Liêu Ninh, Cát Lâm, Hồ Nam, Hồ Bắc, Hải Nam và Đài Loan.
Lịch sử chính sách dân tộc Trung Quốc
Lịch sử chính sách dân tộc Trung Quốc trải qua nhiều triều đại, từ thời nhà Hán với chính sách “cầm dây cương” (khống chế các dân tộc thiểu số) đến thời Tam Quốc với chính sách “mềm” của Khổng Minh (thu phục các tù trưởng, bộ tộc bằng công tác tư tưởng), thời nhà Nguyên với chính sách Thổ Ty, và thời Minh – Thanh với chính sách “cải thổ quy lưu” (xoá bỏ chính sách Thổ Ty). Mãi đến khi nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa ra đời (1949), một kỷ nguyên mới về bình đẳng, đoàn kết và tương trợ giữa các dân tộc mới chính thức bắt đầu.
Chính sách dân tộc hiện đại của Trung Quốc
Chính sách dân tộc hiện đại của Trung Quốc dựa trên nguyên tắc bình đẳng, đoàn kết và tương trợ, được ghi rõ trong Hiến pháp. Chính phủ đã ban hành nhiều chính sách dân tộc như: cải cách dân chủ ở vùng dân tộc thiểu số, tự do tín ngưỡng, tôn giáo và ngôn ngữ, chính sách tự trị vùng dân tộc, chính sách giáo dục, y tế và phát triển kinh tế vùng dân tộc thiểu số.
Một trong những chính sách nổi bật là chính sách phát triển miền Tây, còn được gọi là “Dự án thế kỷ”. Tuy nhiên, chính sách này cũng đặt ra những câu hỏi về tác động xã hội, môi trường và văn hóa.
Nỗ lực xây dựng quốc gia thống nhất đa dân tộc
Trung Quốc chủ trương kiên trì 6 nguyên tắc “xây” và “chống” trong công tác dân tộc: (1) Bình Đẳng – Đoàn Kết – Tương Trợ; (2) Khu vực dân tộc tự trị; (3) Cùng nhau đoàn kết phấn đấu, cùng nhau phát triển phồn vinh; (4) Chống chủ nghĩa bá quyền; (5) Chống chủ nghĩa đại dân tộc; (6) Chống chủ nghĩa ly khai dân tộc, chủ nghĩa khủng bố. Trung Quốc cũng chú trọng phát triển cán bộ dân tộc, luân chuyển cán bộ Trung ương đến vùng dân tộc thiểu số, đưa cán bộ dân tộc thiểu số đến vùng phát triển, tổ chức cho cán bộ dân tộc thiểu số ra nước ngoài tham quan học tập, thành lập Học viện Dân tộc Trung ương Bắc Kinh và các phân hiệu trực thuộc ở một số địa phương.
Thách thức và hướng đi tương lai
Mặc dù đã có nhiều nỗ lực, sự phát triển giữa dân tộc Hán và các dân tộc thiểu số vẫn còn chênh lệch. Để giải quyết vấn đề này, cần có các chính sách tốt hơn về giáo dục đào tạo, chính sách đặc thù cho các dân tộc khác nhau, và chính sách dành cho các dân tộc thiểu số đặc biệt ít người.
Kết luận
Vấn đề dân tộc và công tác dân tộc ở Trung Quốc có lịch sử lâu dài và phức tạp. Chính sách đại đoàn kết các dân tộc luôn được coi trọng. Các chính sách dân tộc đều hướng tới mục tiêu xây dựng quốc gia thống nhất đa dân tộc trên cơ sở bình đẳng, đoàn kết và tương trợ lẫn nhau.